Mình biết bạn đã 30 năm có lẻ rồi, cùng là gái Quân khu quân kheo.
Trong trí nhớ lãng đãng mù mờ của mình, bạn khá là ghê gớm, bạn nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, xinh xắn, sôi động, hay nói hay cười, và đặc biệt có một cái “mờ ông” rất cong, rất điệu, hahaha… Đừng trách mình nhé bạn, đó có thể là 1 đặc điểm làm mình không thể nào quên bạn cũng nên.
Chúng mình học với nhau ko đều, cứ cắc bụp cắc xòe, năm trước học chung lớp với nhau, năm sau lại bị chia sang lớp khác, vào cấp 3 cùng học chung trường, nhưng chẳng bao giờ nhìn nhau. Sao số phận lại cho chúng mình có ngày gặp được nhau ở cái nơi xa nhà đến cả chục nghìn cây số này nhỉ? Cái buổi tối mùa xuân hôm nào bỗng nhiên nhận được 1 cú điện thoại của bạn, bạn hỏi mình có nhớ bạn là ai ko, mà sao vừa nghe giọng nói của bạn, mình bỗng như nhìn thấy bạn đang tung tăng trong khu TT của chúng mình, mình bỗng nhớ ra khuôn mặt bạn, tất cả hiện ra chỉ qua giọng nói. Mình cười như con điên, mình sung sướng vì được trở về những ngày tháng ngây thơ xếp hàng đong dầu đong gạo, sung sướng vì nhớ những buổi sáng chủ nhật ngồi bên mẹt dọc mùng cắt trong vườn nhà đi bán ngoài chợ, nhớ những ngày đang nhảy dây với bạn bè bỗng thấy bóng mẹ đang cong lưng hối hả đạp xe về sau giờ dạy ở trường, thế là hốt hoảng bỏ cả dây chạy tong tong về nhà trình diện…
Chúng mình hẹn gặp nhau vào mùa lễ hội Bia tháng 10 ở nơi bạn đang sống. Mình háo hức mong chờ lắm lắm nhưng rồi có mấy cái hẹn, rồi công việc đè đầu mình xuống, thế là mình bảo với bạn có khi mình ko về để đi lễ hội với bạn được. Bạn lặng yên không nói gì cả mấy tuần với mình. Mình tưởng bạn giận, tưởng bạn bận, hóa ra không phải, bạn đang âm thầm lên kế hoạch, và tất cả bị cuốn vào kế hoạch của bạn như 1 lũ cừu, 🙂
Thế là cả nhà mình lên đường, bỏ lại đằng sau cả đống công việc và những cái hẹn.
Và mình không hề hối hận.
Cả nhà mình được bạn và VA chiều chuộng lo lắng, tất cả những ý tưởng của bạn đề ra đã được thực hiện không sót mục nào: đi Áo chơi, đi uống bia nhậu nhẹt, đi thăm quan thành phố đã hơn 1100 năm, đưa trẻ con đi bơi…
Mình yêu bạn thật nhiều nhưng mình là người không biết bày tỏ cảm xúc bằng tay chân, 😉
Bạn tự hiểu khi đọc những điều này nhé!
Bữa ăn đêm đã được bạn chuẩn bị ngon lành nóng sốt: Lẩu cá chép om dưa
Bỏ luôn điện thoại đi nhé, giờ chúng mình gặp được nhau rồi!:)
30 năm để có những cái ôm đầu tiên, 🙂
Làm kiểu ảnh đi thôi, cảnh đẹp đến mê hồn thế này cơ mà!
Nhanh nhanh nhanh hai cô Lọ lem, đến dự hội đi thôi!
Uống bia với mục đích đuổi khéo khách để lấy chỗ, gái Nam Đồng ghê thật! 😉
5 anh em Quân khu Nam Đồng đã hẹn và đã gặp được nhau trong lễ hội tháng 10
Thử đếm xem, có bao nhiêu ánh mắt tha thiết ngưỡng mộ đang hướng về bạn mình!
Rất tròn vai diễn! 😉
Em đẹp không cần son phấn!!!
Lại nhớ bạn ko ngủ được đây! hic…
Những lời thiết tha